----
Người nhà họ Trần: "......"
Bọn họ hẹn mà cùng nghĩ Điền Tú Nga điên ?
Hay là...... cô đang đùa với họ đây?
Có là đùa nhanh chóng xác minh, sáng hôm , gà trống của tổ sản xuất gáy vài tiếng, Điền Tú Nga cũng dậy.
Đêm qua cô ngủ một ở trong phòng, để Trần Hữu Khánh dọn đến nhà cũ ngủ, nhà họ Trần chen chúc trong nhà cũ mắng Điền Tú Nga, Trần Xuân Thảo thậm chí còn tức giận đánh Sinh Ngân một trận, mắng cô bé là sói mắt trắng.
Sinh Ngân đánh cũng hối hận, cô cảm thấy trưởng thành, cũng thể lên giống như thím, cho bất cứ ai bắt nạt .
Sau khi Điền Tú Nga dậy, cầm gậy quấy phân nhà cũ, cô đẩy cửa , ánh nắng sớm mai chiếu nam nữ già trẻ nhà họ Trần, khiến bọn họ giật .
Trần Hữu Khánh kiên trì hỏi: "Em gì?”
Anh bây giờ sợ Điền Tú Nga, cô chỉ là giả bộ ngoan ngoãn ôn nhu chịu khó, đây mới là con thật của cô.
Anh cảm thấy thật khổ, mấy năm Điền Tú Nga lừa gạt, hết lòng hết tin tưởng cô , giờ ngay cả quần cộc cũng còn, cuối cùng còn đánh.
"Em đánh cũng đánh, mắng cũng mắng, còn đủ hả giận ?"
“Chẳng lẽ mấy năm nay đối với em ? Mẹ, tất cả đều là của con!!”
Trần Hữu Khánh oán trách mấy câu, ôm đầu buồn bã, đầu tiên thành thật oán trách , đang yên đang lành vì mang Đoàn Xảo , bây giờ thì , Điền Tú Nga điên .
Điền Tú Nga dùng gậy quấy phân gõ cửa:
"Mẹ chồng tìm Đoàn Xảo đây, Trần Xuân Hương và cả Trần Xuân Thảo, hai nấu cơm cho .”
Giọng cô bình tĩnh, nhưng bình tĩnh như cho rét mà run, sởn gai ốc.
Bởi vì...... đây là giọng điệu mà Điền Tú Nga thường .
Người trong nhà , một hồi, ai cũng di chuyển, nhà loạn thành như đủ mất mặt, còn tìm Đoàn Xảo tới đây, chẳng sẽ khiến ngoài ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-122.html.]
Điền Tú Nga bọn họ đang suy nghĩ cái gì, cô nhịn bật :
"Chính ở trong chăn tạo một bát phân, bây giờ mới bắt đầu chê thối?
Không di chuyển đúng ? Xem ngày hôm qua ngủ quá sớm, để các nếm đủ đau khổ, như , bây giờ tìm đại đội trưởng tới, chúng ..."
“Mọi đều nhỏ nhẹ, chi bằng gọi đội sản xuất đến đây, để cho cùng góp ý, là bà lớn, nên để cho Đoàn Xảo tới hầu hạ chút ?"
nhà họ Trần sai nên Trần Nhị Khánh thúc giục :
“Mẹ, yên gì? Đứng dậy tìm ”
Lời của con trai cưng ba thể chứ, bà nhanh chóng dậy :
"Đều là nợ các , ngay, đừng nữa.”
Bà lóc thảm thiết chạy ngoài, đến cửa cố nhịn xuống.
Bà Trần Xuân Hương và Trần Xuân Thảo đương nhiên dám trốn trong nhà, vội vàng dậy nấu cơm.
Lúc Điền Tú Nga mới xách gậy rời …
Bên , Điền Hương Quả thức dậy trong lòng cảm thấy vô cùng bất an, cô nghĩ đến chị cả nên đêm qua ngủ ngon giấc, sáng dậy, cô quyết định gặp chị cả , đó tìm Lâm Xán Nguyệt.
Thẩm Ngọc Kinh đang rửa mặt cho bọn nhỏ, Điền Hương Quả đặt cháo và trứng gà nấu xong lên bàn cơm, thuận tiện lấy giẻ lau tay, đặt khăn xuống :
"Em thăm chị em, vì đêm qua em thấy kích động... Không đúng, là bồn chồn lo lắng."
Cái loại cảm giác cách nào miêu tả rõ ràng, rõ ràng là cô lo lắng, nhưng cô cảm thấy lo lắng, hai cảm xúc đan xen , khiến Điền Hương Quả vô cùng khó chịu.
Thẩm Ngọc Kinh liếc thức ăn: “Ăn xong .”
Điền Hương Quả lắc đầu: "Trở về em sẽ ăn.”
Nói xong liền mất
Thẩm Ngọc Kinh lạnh lùng mím môi, múc một chén cháo và một quả trứng gà bưng đến phòng bếp, hâm nóng đồ ăn trong nồi cho Điền Hương Quả.