Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

70: Mỹ Nhân Được Cả Nhà Bạo Sủng - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-07-10 09:07:08
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Bà Trần đau xót, đó còn lộ vẻ khó chịu, lão già c.h.ế.t tiệt, mách lẻo thì cứ mách, lôi chuyện đó gì.

Trần Xuân Hương:

“Nó còn đánh con trai chị, mắng con trai chị, lấy thứ đó đánh chị, chị cảm thấy tim và gan của sắp đập nát hết .”

“...”

Người nhà họ Trần mỗi một câu, đem tội của Điền Tú Nga kể hết , mỗi một điều, đều cho cằm Trần Hữu Khánh rớt một phần, ánh mắt lớn hơn một chút, đồng tử co rút ..

Nghe đến cuối cùng, Trần Hữu Khánh cảm cũng cảm thấy cái gió lạnh phương Bắc cũng xuống hết cả lòng .

Anh tự cho một cái tát: “Nhất định là còn tỉnh ngủ , Tú Nga thể là như !”

Hơn nửa ngày, Trần Hữu Khánh mới từ trong đau đớn tỉnh táo : “Mẹ, Tú Nga thứ gì đó bám ?”

“Bình thường cô như , nhất định là thứ gì đó dính .”

Điền Tú Nga Trần Hữu Khánh, lắc đầu:

“Anh là đàn ông mà lúc thì giả vờ sợ hãi, lúc nên m.á.u lạnh tỏ vẻ thâm tình, cái gì nhập vô hết, chỉ là một vài thứ kích thích.”

“Em thứ gì kích thích.”

Trần Hữu Khánh hỏi cô.

Người nhà họ Trần cũng vểnh tai lên , họ rốt cuộc là tại ?.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-121.html.]

Điền Tú Nga nở nụ , chua xót cùng ủy khuất, nước mắt.

Sinh Ngân trốn ở trong góc, yếu ớt một câu:

“Là kích thích, đều tại khi dễ thím ...Thím cũng là mà, sinh con gái cũng là đó thôi.”

xong chịu đòn, nhưng cô vẫn , vì cái gì khác, tuổi cô còn nhỏ, nhưng cô vẫn những lời .

Sinh Ngân Điền Tú Nga, trong mắt ánh sáng.

Điền Tú Nga lau nước mắt:

“Ai nha, mấy lớn như còn bằng một đứa nhỏ, Trần Hữu Khánh, mấy xem là kẻ ngốc thiệt đó chứ, thôi, giờ chuyện của và Đoạn Xảo .”

Trần Hữu Khánh định mắng Điền Tú Nga, cô nhắc tới chuyện của Đoạn Xảo, tức giận lập tức yếu , sự sợ hãi hiểu bao lấy .

“Tú Nga em cũng , chuyện trách , là hại , là bà bày .”

Trách Tú Nga lấy gậy chọc miệng thì là đang trừng phạt bà.

Trần Hữu Khánh quỳ gối mặt Điền Tú Nga, tự đánh :

“Tú Nga, em thể rời bỏ , vô tội, em mấy ngày nay sợ hãi thế nào ?”

“Anh thật sự... cả ngày đều sống trong ác mộng, chỉ sợ em cùng Chiêu Đệ cần nữa.”

Trần Hữu Khánh đến nước mắt nước mũi rơi lem nhem, đây là cách quen dùng.

Ánh mắt Điền Tú Nga động đậy dù chỉ một chút:

“Trần Hữu Khánh, yên tâm , sẽ ly hôn với , bây giờ tìm vợ hai để hầu hạ cho vợ chính , em thể , sáng mai gọi Đoàn Xảo tới, nếu cô chịu vợ lẽ thì em sẽ cho cô cơ hội…”

Loading...