----
Ngụy Xuân Hoa ôm trứng trong túi áo, nhạo một tiếng:
"Xán Nguyệt nghĩ gì thế, mấy thứ là Hương Quả cho thím, cho cháu cái gì .”
“Ha ha ha, cũng tính chia cho cháu một chút, nhưng cháu chê đồ cho nên thím chia nữa, đỡ cháu khó chịu.”
lúc bà thể ăn một .
Lâm Xán Nguyệt mở to hai mắt cho trong nhà phân xử giúp cô nhưng ai để ý đến Lâm Xán Nguyệt, lúc chuyện đều chiều theo ý cô là vì cô còn gả đến đây, nên nhường nhịn cô một chút.
Cô cũng tiểu thư nhà giàu, cũng phận cao, học vấn bình thường, gia đình cũng bình thường, còn công việc, khi gả tới còn ai nuông chiều cô gì?
Ngụy Xuân Hoa gì cũng là thím của cô, cũng chừa cho cô chút sĩ diện:
“Sắp đến mùa xuân , nếu vợ Đại Hữu việc , cháu cũng chăm sóc chồng, giúp thím mua ba con lợn con với vài quả trứng để ấp nuôi nhé.
Có việc sẽ nghĩ trò hại .
Ai...Sao Hương Quả con dâu nhà chứ.
Tức quá, con trai bà còn học, cưới vợ như .
Lâm Xán Nguyệt lập tức lo lắng:
“Heo gì mà heo, nuôi cái gì chứ, con nuôi!"
Ngụy Xuân Hoa : “Vậy thì , nếu cháu gì cả, thì đừng nghĩ tới việc lấy tiền trong nhà mua quần áo.”
“Thím..”
Lâm Xán Nguyệt nên lời, ôm lấy bả vai, bên cạnh giận dỗi.
Ngụy Xuân Hoa ôm đồ lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-115.html.]
“Điền Hương Quả thể nhận việc , ngày mai cô tới đây chuyện với cháu .”
Không cho ăn còn cô giới thiệu công việc, Lâm Xán Nguyệt càng thêm tức giận:
“Vâng, .”
Chờ Điền Hương Quả , chờ cô tới đây sẽ trái ngon cho cô đấy.
…
Buổi tối, Điền Hương Quả lấy chút nước sốt của dưa muối, một ít mì kiều mạch.
Mì kiều mạch trộn lẫn với bột trắng, bởi vì cho kiều mạch , mì sẽ dai lắm, ăn sẽ ngon hơn, khi mì nấu chín, cô cho sốt từ dưa muối , nước sốt dưa chua nồng đậm tưới lên, trong đồ ăn ngon miệng hơn nhiều.
Phần ăn ngon mắt nhất chắc là phần của Thẩm Ngọc Kinh, cô cho thêm vài quả ớt , món ăn thơm hơn, ở phương Bắc ăn dưa chua với ớt, nếu ăn món buổi tối, cảm giác no, thỏa mãn, ấm áp thể đọng trong cơ thể suốt đêm.
Bọn nhỏ chơi một ngày sớm đói bụng, ăn mì dưa chua, cũng cần dùng đũa, dùng muỗng là thể múc lên, muỗng lớn, ăn xong miệng cũng dính một chút
Trẻ con thời cũng tiết kiệm, Đường Đường, Đoá Đóa vươn đầu lưỡi dạo qua bên miệng một vòng, những đồ ăn gì đó, một chút cũng lãng phí.
Đường Đường ăn xong chút khát, tự ôm ly uống hết một ly nước.
Đóa Đóa ăn đến mức chóp mũi nhỏ đổ mồ hôi, múc một muỗng lên há mồm đánh giá một chút, cảm thấy thể ăn hết, bèn cho nguyên muỗng trong miệng, hai má phồng phồng lên.
Hai đứa nhỏ như mấy chú mèo con .
Thẩm Ngọc Kinh ăn nhanh hơn một chút, bọn nhỏ ăn nửa chén, ăn xong một chén, múc thêm một chén ăn.
Điền Hương Quả ăn nửa bát buông đũa xuống, nghĩ đến chuyện chị về nhà chồng, cô cũng ăn nổi nữa.
Cũng chị bây giờ .
Cùng chung một thôn, nhưng nhà họ Trần dễ chịu như nhà Điền Hương Quả.
Mẹ chồng Trần bây giờ vô cùng bất mãn, con dâu bà khi về nhà thì mãi vẫn cửa, cũng hỗ trợ nấu cơm, mấy việc đều là việc của nó.
Một nhà của bà, già trẻ lớn nhỏ, cộng cũng mười mấy , mười mấy miệng ăn cứ chờ như , con trai của con gái lớn Trần Xuân Thảo đói bụng gào , Tiểu Hổ Tử nhà Nhị Khánh than đói, con trai của của Trần Xuân Hương là Phạm Lập đói đến mức trắng bệch cả mặt.