Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

70: Mỹ Nhân Được Cả Nhà Bạo Sủng - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-07-10 09:06:46
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Ăn cơm trưa xong, bọn nhỏ ầm ĩ tới đây, lập tức mang bọn nhỏ tới, Đường Đường, Đóa Đóa im lặng một lát, chán nản cắn cắn ngón tay, vẫn thức, trẻ nhỏ kiên nhẫn như lớn, hai đứa nhóc la hét ngoài chơi, ông Điền và Phùng Thúy Hoa thích náo nhiệt, nên mang hai đứa nhỏ ngoài chơi.

Lúc hai đứa nhỏ đang chơi đến quên cả trời đất, cũng quên mất chuyện kiếm .

Thẩm Ngọc Kinh cũng việc gì , thích ồn ào, nên dứt khoát cùng Điền Hương Quả ở chung một phòng.

Không nghĩ tới sẽ thấy cô sảng.

Thời đại ?

Tức là thời đại mà bọn họ đang ở?

Vậy cô đến từ một thời đại khác?

Nghe ý của Điền Hương Quả, của thời đại nào đó vẻ hơn nhiều, cũng chỉ tính là tương đối .

Điền Hương Quả xong cũng dần dần tỉnh táo , cô vẫn còn trong cơn mộng mị, tựa hồ cảm nhận cái gì đó, chợt mở mắt, bên cạnh cô một tồn tại thể nào bỏ qua.

Điền Hương Quả mở to mắt dậy.

May mắn hiện tại cô gầy , mấy tháng chắc canh thể dậy như thế .

Điền Hương Quả đầu, đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Thẩm Ngọc Kinh.

Cô nuốt nước miếng: “Anh đến từ lúc nào ?”

Cô cố gắng bình tĩnh, lẽ chỉ mớ trong mơ thôi, miệng.

Thẩm Ngọc Kinh: “Lâu .”

Điền Hương Quả: “Anh em mớ gì ?”

Thẩm Ngọc Kinh mặt đổi sắc dối:

“Nghe cái gì? Em đang ngủ thể cái gì?.”

Haiz…

Điền Hương Quả thở phào nhẹ nhõm, thở hổn hển một thật dài, , nếu để cho mấy lời , chẳng lấy cô một... Không đúng, lúc nãy mơ, lúc nãy cô thấy Thẩm Ngọc Kinh, Điền Hương Quả cũng kẻ ngốc, Thẩm Ngọc Kinh đang tôn trọng cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-112.html.]

Nếu , cô cũng bớt mất mặt.

Điền Hương Quả , chột tìm quần áo mặc :

“Chị em ? Có còn khó chịu .”

Thẩm Ngọc Kinh mở to mắt: "Được Trần Hữu Khánh đón về .”

Lúc chị vợ vẻ mặt tràn đầy sát khí, so với mấy tên thổ phỉ núi còn hung hơn nhiều, nếu thì trở về cũng sẽ chịu thiệt.

Điền Hương Quả nghĩ như , cô còn tưởng rằng chị sẽ bắt nạt.

“Cái gì?”

Giọng cô lớn

Trầm Ngọc Kinh an ủi cô: “Yên tâm , chị của em sẽ chịu thiệt nữa , khí thế hung hăng, giống kiểu dứt tình .”

“Cô để đứa nhỏ , nhờ ba trông hộ một thời gian.”

Sợ Điền Hương Quả quá mức lo lắng, còn bổ sung thêm một câu.

Điền Hương Quả hiểu, chị cô chuẩn ly hôn, phụ nữ ở thời đại ít khi dứt khoát như .

Cô ngủ xong chút khó chịu, bẻ cổ:

“Ngủ ở nhà vẫn thoải mái hơn, cổ của em cứng luôn , buổi trưa ăn gì thế, em đói bụng quá."

“Đói bụng thì về nhà , trong nồi còn cháo và trứng gà ăn trưa.”

Nghe thấy cháo và trứng gà, hai mắt Điền Hương Quả lập tức sáng lên: "Đi, em cũng về nhà ăn, để bọn nhỏ ở đây .”

Trở về thế giới của hai bọn họ

Với chuyện ba chuẩn về nhà, Đường Đường và Đóa Đóa cảm giác gì, hai đứa nhỏ đều chơi đến quên cả lối về .

Về nhà, Thẩm Ngọc Kinh múc một chén cháo gạo nhỏ cho Điền Hương Quả, cắt một chút dưa cải muối, cho thêm chút đường trắng, bỏ hai quả trứng gà, món thật sự ngon.

Điền Hương Quả mới chuẩn ăn, trong nhà một ngoài đến.

Điền Hương Quả cùng Thẩm Ngọc Kinh chân , Ngụy Xuân Hoa vội tới nhà họ Điền, giống như chuyện gì gấp lắm.

Ngụy Xuân Hoa cửa, trong lòng khen ngợi nhiều, đúng là cách sống, sân nhà dọn dẹp sạch sẽ, một chút phân gà phân vịt cũng , ngay cả một chút đất cũng thấy.

Loading...